Soạn bài Kể chuyện đã nghe, đã đọc trang 47 – 48 SGK tiếng việt lớp 4 tập 2. Để học tốt hơn danh sách các bài tập trong bài Kể chuyện đã nghe, đã đọc (Tuần 23), sau đây là hướng dẫn soạn bài đầy đủ, ngắn gọn và chi tiết nhất.
Hướng dẫn soạn bài – Kể chuyện đã nghe, đã đọc
Giải câu 1 (Trang 47 SGK tiếng việt 4 tập 2)
Kể một câu chuyện em đã được nghe, được đọc ca ngợi cái đẹp hay phản ánh cuộc đấu tranh giữa cái đẹp với cái xấu, cái thiện với cái ác.
Trả lời:
Bài tham khảo 1:
Câu chuyện mà tôi sắp kể cho các bạn nghe đây có tên gọi là “Gà Trống và Cáo”. Ở một khu rừng nọ, trời mới vừa hửng sáng đã thấy một chú Cáo dò dẫm đi kiếm ăn. Chắc là chú ta đói bụng lắm. Bất chợt chú phát hiện một anh gà trống đang đứng vắt vẻo trên một cành cây cao. Chú mừng thầm trong bụng: “Chuyến này mình vớ bẫm đây”. Chú liền tiến đến dưới gốc cây, ngước mắt nhìn lên cao, đon đả chào: – Kìa, anh bạn quý của tôi! Xin mời xuống đây, tôi sẽ thông báo một tin hệ trọng và cũng rất vui, rất tốt lành. Hôm qua, vị chúa sơn lâm đã triệu tập muôn loài dự một hội nghị và thông qua một quyết định vô cùng quan trọng. Từ nay, muôn loài mạnh yếu phải kết tình anh em thân hữu, không được giết hại lẫn nhau và phải giúp đỡ nhau xây dựng một thế giới đại đồng. Lòng tôi sung sướng muôn phần. Tôi được chúa sơn lâm cử đi loan báo tin vui này. Nào, anh hãy xuống đây, cho tôi được ôm hôn anh để tỏ bày tình thân ái! Nghe Cáo nói vậy, Gà Trống vẫn không tin, trong bụng nghĩ thầm: “Cáo vốn là một kẻ lõi đời, vừa ranh ma, thâm hiểm vừa xảo trá lừa lọc” nên đứng ở trên cao nói vọng xuống. – Tôi rất mừng khi nghe được tin này. Thế là từ nay, chúng ta được sống trong cảnh thanh bình hạnh phúc “bốn biển một nhà”, thật là tuyệt! Cám ơn anh Cáo! Mà này, anh Cáo ơi! Tôi thấy hai anh chó săn đang chạy lại phía chúng ta. Hẳn là hai anh ấy cũng đang làm nhiệm vụ loan báo tin vui này như anh, có phải không? Nghe Gà Trống nói thế, Cáo ta hồn xiêu phách lạc, không kịp nói thêm với Gà Trống điều gì nữa, vội vàng co giò chạy như ma đuổi. Gà Trống nhìn theo cười chảy cả nước mắt, bụng nghĩ thầm: “Rõ là phường gian trá”.
Bài tham khảo 2:
Kể lại truyện Sơn Tinh – Thủy Tinh.
Trong những truyện thần thoại mà cô giáo đã kể cho chúng em nghe, em thích nhất truyện Sơn Tinh – Thủy Tinh. Truyện phản ánh cách giải thích các hiện tượng thiên nhiên như mưa, gió, lũ lụt và quá trình đấu tranh chống thiên tai của tổ tiên ta thuở trước. Truyện kể rằng:
Ngày xửa ngày xưa, Hùng Vương thứ 18 chỉ sinh được một nàng công chúa xinh đẹp tuyệt trần tên là Mị Nương. Nhà vua muốn chọn cho con gái một người chồng tài giỏi nên ban lệnh kén rể hiền.
Hàng trăm chàng trai đến kinh đô xin ra mắt nhưng công chúa vẫn chưa chọn được ai. Một hôm, có hai người dung mạo khác thường cùng đến cầu xin. Một người là Sơn Tinh, chúa của miền núi cao; một người là Thủy Tinh chúa của vùng nước thẳm.
Nhà vua băn khoăn không biết chọn ai làm rể, bèn yêu cầu hai người thi tài trước toàn thể triều đình. Sơn Tinh có tài dời non, chuyển núi. Chàng chỉ tay về hướng Đông, hướng Đông xuất hiện những cánh đồng thẳng cánh cò bay, chỉ tay về hướng Tây, hướng Tây mọc lên những dãy núi đồi trùng điệp. Thủy Tinh tài ba không kém. Chàng trổ tài hô mưa gọi gió, trong chớp mắt tạo nên sông, nên biển. Cả hai quyết tranh phần thắng.
Thấy cuộc thi tài kéo dài mà không phân thắng bại, Hùng Vương khó xử vô cùng, đành ra điều kiện:
– Ngày mai, ai đem lễ vật tới trước, ta sẽ gả công chúa cho. Lễ vật phải có đủ: một trăm ván cơm nếp, hai trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.
Sáng hôm sau, lúc trời còn mờ sương, Sơn Tinh đã đến với đầy đủ lễ vật quý giá. Vua Hùng rất hài lòng, cho phép Sơn Tinh cưới Mị Nương và rước nàng về núi Tản Viên.
Thuỷ Tinh đến sau, đùng đùng nổi giận, quyết đuổi theo giành lại Mị Nương.
Chàng hóa phép làm cho trời đất tối tăm, mưa to, gió lớn, sấm chớp đùng đùng, nước sông dâng lên cuồn cuộn. Thuồng luồng, ba ba, binh tôm, tướng cá hùng hổ tiến đánh Sơn Tinh. Quân Thủy Tinh đi tới đâu gây thiệt hại ghê gớm tới đó. Nhà đổ, cây gãy, ruộng đồng chìm ngập trong biển nước mênh mông.
Sơn Tinh bình tĩnh chỉ huy quân lính chống trả. Chàng nâng núi lên cao. Nước dâng đến đâu, núi cao hơn tới đó. Từng dãy đồi mọc lên san sát bên nhau, tạo thành bức trường thành khổng lồ ngăn nước lũ. Quân Sơn Tinh hăng hái nhổ cây, lăn đá, tiêu diệt quân của Thủy Tinh. Cuộc chiến kéo dài ròng rã suốt mấy tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh thua trận, phải rút quân về.
Nhưng Thủy Tinh không quên mối thù xưa. Hằng năm, cứ đến cuối mùa hè là Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, hòng giành lại Mị Nương.
Truyện thần thoại Sơn Tinh – Thủy Tinh cho thấy tổ tiên ta từ mấy ngàn năm trước đã có khát vọng chinh phục và chiến thắng thiên tai. Giải thích nạn lụt lội hàng năm bằng những hình ảnh, chi tiết thần kì vô cùng hấp dẫn, điều đó chứng tỏ trí tưởng tượng của người xưa quả là phong phú.
Tham khảo thêm cách soạn khác bài Kể chuyện đã nghe, đã đọc
Đề bài: Kể một câu chuyện em đã được nghe, được đọc ca ngợi cái đẹp hay phản ánh cuộc đấu tranh giữa cái đẹp với cái xấu, cái thiện với cái ác.
Trả lời:
Kể chuyện: Cây tre trăm đốt
Ngày xưa có một tên phú ông rất giàu có nhưng bản tính rất tham lam, keo kiệt và man trá. Trong nhà hắn có anh trai cày trẻ khỏe, chăm chỉ và làm việc đồng áng rất giỏi. Để dụ anh trai cày gắng sức làm giàu cho hắn, hắn hứa sẽ gả con gái cho anh. Tuy nhiên, hắn lại nhận lời gả con gái cho con trai một nhà giàu khác ở trong vùng. Anh trai cày chất phác thật thà vẫn không hề hay biết chút gì.
Đến ngày tổ chức lễ cưới cho con gái, lão phú ông gọi anh trai cày đến và bảo:
– Ta sẵn sàng gả con gái cho anh. Nhưng anh cũng phải có vật gì đó làm lễ cheo cưới chứ. Anh nghèo, tiền bạc chẳng có, thôi thì chịu khó lên rừng kiếm một cây tre trăm đốt đem về nộp cho ta, ta sẽ làm lễ cưới cho.
Anh trai cày thật dạ tin vào lời hắn, vội vã vác dao lên rừng tìm cây tre trăm đốt. Tuy nhiên, đi mãi mà anh chẳng tìm thấy cây tre nào dài như thế. Lo buồn quá, anh ngồi xuống một tảng đá và ôm mặt khóc. Bỗng nhiên, Bụt hiện lên hỏi:
– Vì sao con khóc?
Anh trai cày thuật lại câu chuyện của mình. Bụt bảo:
– Bây giờ con cứ chặt đủ một trăm đốt tre đem về đây ta sẽ giúp con.
Anh trai cày chặt đủ một trăm đốt tre đem tới. Bụt bảo anh xếp các đốt nằm liên tiếp nhau rồi đọc “Khắc nhập! Khắc nhập! Khắc nhập!”. Thế là các đốt tre dính liền thành một cây tre dài. Anh trai cày vui mừng cảm tạ Bụt nhưng loay hoay mãi anh cũng không thể vác cây tre quá dài về vì luôn vướng phải cây rừng. Bụt lại bảo anh:
– Bây giờ con hãy đọc “Khắc xuất! Khắc xuất! Khắc xuất!” thì các đốt tre sẽ rời ra. Con hãy bó lại vác về nhà. Tới sân nhà con đặt tre xuống và đọc “Khắc nhập! Khắc nhập! Khắc nhập!” thì các đốt tre lại liền lại. Con nhớ chứ!
Anh trai cày đáp:
– Con nhớ rồi. Con xin cảm tạ Bụt đã giúp con.
Trong nháy mắt, Bụt đã biến đi nhự một làn khói. Anh trai cày vái theo rồi vác tre về.
Khi tới nhà thì đám cưới đang diễn ra. Mọi người đang ăn uống vui vẻ. Anh trai cày lẳng lặng đặt tre xuống và đọc “Khắp nhập! Khắc nhập! Khắc nhập!”. Thế là giữa sân đã có một cây tre kì lạ dài đủ một trăm đốt. Hai bên nhà gái nhà trai thấy lạ chạy ra xem. Anh lại đọc “Khắc nhập! Khắc nhập! Khắc nhập!”. Tên phú ông và bao nhiêu người khác cùng một lúc bị dính chặt vào cây tre thần kì không tài nào gỡ ra được. Bọn chúng sợ quá phải van xin anh tha cho và hứa sẽ gả con cho anh. Anh lại đọc “Khắc xuất! Khắc xuất! Khắc xuất!” bọn họ mới rời khỏi cây tre.
Tên phú ông đành phải gả con gái cho anh. Cả họ nhà trai lủi thủi kéo nhau về.
(HTTPS://BAIVIET.ORG)