Giải câu 1 – Luyện tập (Trang 122 SGK ngữ văn 9 tập 2)

Giải câu hỏi 1 – Luyện tập (Trang 122 SGK ngữ văn 9 tập 2) – Phần soạn bài Những ngôi sao xa xôi (trích) – Lê Minh Khuê trang 113 – 122 SGK ngữ văn lớp 9 tập 2.

Đề bài:

Bài 1. Tìm đọc và ghi lại một số bài thơ, đoạn thơ hay viết về thế hệ trẻ trong cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước. (Gợi ý: tìm đọc thơ của Phạm Tiến Duật, Nguyễn Duy, Nguyễn Khoa Điềm, Lâm Thị Mĩ Dạ,…).

Trả lời:

– Trường ca “Những người đi tới biển” của Thanh Thảo:

         Buổi sáng ấy tôi bước vào tuổi 25

         Ở đường dây 559 – trạm 73

         Ngày sinh nhật bắt đầu bằng

         cơn sốt

         Cổ đắng khô ngồi thở trên

         đỉnh dốc

         Bạn mở bi đông nhường hớp nước cuối cùng

         Hớp nước cuối cùng giữa cơn sốt

         đầu tiên

         Ngày sinh nhật tuổi 25 mình

         được uống.

– Bài thơ “Khoảng trời, hố bom” của Lâm Thị Mỹ Dạ:

         Chuyện kể rằng: em, cô gái mở đường

         Ðể cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương

         Cho đoàn xe kịp giờ ra trận

         Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa

         Ðánh lạc hướng thù. Hứng lấy luồng bom…

         

         Ðơn vị tôi hành quân qua con đường mòn

         Gặp hố bom nhắc chuyện người con gái

         Một nấm mộ, nắng ngời bao sắc đá

         Tình yêu thương bồi đắp cao lên…

         

         Tôi nhìn xuống hố bom đã giết em

         Mưa đọng lại một khoảng trời nho nhỏ

         Ðất nước mình nhân hậu

         Có nước trời xoa dịu vết thương đau

         

         Em nằm dưới đất sâu

         Như khoảng trời đã nằm yên trong đất

         Ðêm đêm, tâm hồn em toả sáng

         Những vì sao ngời chói, lung linh

         Có phải thịt da em mềm mại, trắng trong

         Ðã hoá thành những làn mây trắng?

         Và ban ngày khoảng trời ngập nắng

         Ði qua khoảng trời em

         – Vầng dương thao thức

         Hỡi mặt trời, hay chính trái tim em trong ngực

         Soi cho tôi

         Ngày hôm nay bước tiếp quãng đường dài?

         

         Tên con đường là tên em gửi lại

         Cái chết em xanh khoảng-trời-con-gái

         Tôi soi lòng mình trong cuộc sống của em

         

         Gương mặt em, bạn bè tôi không biết

         Nên mỗi người có gương mặt em riêng!

– Bài thơ “Dáng đứng Việt Nam” của Lê Anh Xuân:

         Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhứt

         Nhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăng

         Và Anh chết trong khi đang đứng bắn

         Máu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng.

         Chợt thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàng

         Có thằng sụp xuống chân Anh tránh đạn

         Bởi Anh chết rồi nhưng lòng dũng cảm

         Vẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến công

         Anh tên gì hỡi Anh yêu quý

         Anh vẫn đứng lặng im như bức thành đồng

         Như đôi dép dưới chân Anh giẫm lên bao xác Mỹ

         Mà vẫn một màu bình dị, sáng trong

         Không một tấm hình, không một dòng địa chỉ

         Anh chẳng để lại gì cho riêng Anh trước lúc lên đường

         Chỉ để lại cái dáng-đứng-Việt-Nam tạc vào thế kỷ:

         Anh là chiến sỹ Giải phóng quân.

         Tên Anh đã thành tên đất nước

         Ôi anh Giải phóng quân!

         Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn Nhứt

         Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân.

(HTTPS://BAIVIET.ORG)

DMCA.com Protection Status